Yêu truyện tranh Thần Đồng Đất Việt

MÌNH RẤT YÊU BỘ TỨ

In Uncategorized on October 17, 2011 at 8:30 am

 

Lần đầu gặp bộ tứ

Thần Đồng tập 20

Tên: “Anh hùng vớt pháo”

Cầu vồng nối chúng mình!

 

Đất Việt, truyện rất hay

Bao nhiêu là kiến thức

Học Sử không chán ngắt

Như học sách giáo khoa

 

Biết được nhiều tích hay

Ấy nhờ công Trạng Tí,

Nếm qua nhiều món lạ

Sửu “ẹo” cũng góp phần.

Dần “béo” thì ham chơi

Suốt ngày ăn với ngủ,

Cả Mẹo hay khoe của

Có lúc cũng giúp người.

 

Bộ Tứ rất vui tươi

Hay đánh khăng, đánh đáo

Chơi nhảy cừu, đánh phết

Tại làng Phan Thị kia.

 

Bao lần Tí giúp dân

Vạch mặt kẻ gian ác

Trừng trị cả gian thương

Vua, quan đều nể phục

 

Đi sứ sang Trung Quốc

Không mất mặt nước nhà

Dù thiên triều dụ dỗ

Tí quyết không quy hàng!

 

 

 

Thần Đồng những tấm gương

Nhà nghèo nhưng vượt khó

Để lại cho mọi người

Bài học bổ ích thay!

 

. . .

 

Thần Đồng đi khắp nước

Gặp gỡ mọi trẻ em

Cả trẻ nhỏ người già

Đều yêu thương Bộ Tứ!

 

 

 

Thơ 224 từ của TRẦN KHÁNH TOÀN 12 tuổi (14/15 Hải Đức, P. Phương Sơn, Nha Trang, Khánh Hòa) – Giải KHUYẾN KHÍCH


 

CƠ DUYÊN (*)

In Uncategorized on September 15, 2011 at 2:04 am
Thứ Hai…

Mượn được cuốn TĐĐV tập 100 – sướng điên. Chờ học xong tiết GDCD mở cặp lấy nhanh ra. Đọc. 15 phút – xong. Tìm trò chơi. Khó quá, chịu thôi, mấy từ Hán này em “hổng” biết!

Còn tờ cuối cùng. Mắt mở to, sáng hơn đèn pin.

“Trổ tài văn sĩ – đợt 2: CHÀO MỪNG THẦN ĐỒNG ĐẤT VIỆT 100 TẬP”

(Hê! Có đất cho fan Lê Tí hành động rồi! Zui!)

10 phút sau, hoàn thành công việc mua giấy A4, bút, 5 phút cho nảy nở ý tưởng, 2 phút để loay hoay đặt bàn tọa. 30 giây – Let’s go! Hế! Viết gì đây? Kỷ niệm… kỷ niệm… kỷ niệm… kỷ kỷ niệm… Á! Có zồi!

Thứ… ngày… tháng… hồi đó…

Đi học về, chưa được 1/5 quãng đường, quẹo vào một nơi. Đố biết? Hề! Đơn giản thôi, thích đọc truyện mà. Tất nhiên: Quán Truyện!

Sau một hồi suy ngẫm, tính toán, xem xét, nhìn ngó… quyết định: thuê mỗi quyển mới toe sáng chóe nhất trên giá. Đoán xem? Là Đôrêmon đó mà! Về nhà, đọc xong, chán! Chả có gì mới, vẫn Đôrêmon mèo máy ú tròn, Nôbita kính cận, Xuka dễ thương, Xêkô lắm “chiện” và Chaien rốn lồi.

Thứ (tiếp theo)… ngày (tiếp theo)… tháng (tiếp theo)… hồi đó…

Vẫn đi về, vẫn quẹo vào đó, vẫn thích thế, vẫn tìm “nó” (“nó” là gọi chung các sự vật được bao hàm trong nghĩa “truyện mới”). Bà Chúc chủ tiệm truyện vừa thấy khách quen đến liền nói: “Có truyện mới rồi cháu à, hay lắm!” Chỉ cần nghe vậy đã chạy vụt vào. A! Nó đây rồi, công nhận mới thiệt – Vua Pháp Thuật. Có YoYo trán zồ nè, bà chằn Anna dữ dằn nè, nhóc hạt tiêu Manta, còn anh ma Amida nữa chứ, đẹp trai hết xẩy luôn!

Thứ (tiếp nữa)… ngày (tiếp nữa)… tháng (tiếp nữa)… năm đó…

Choeng! Choeng! Choeng! Choeng! (Trống chiêng đâu thế này? À! Tiếng đánh nhau đấy mà! YoYo cực anh “huỳnh”, giỏi “zô” cùng, lại “đột” lượng… nói chung là truyện hay, hay!

Thứ… ngày… tháng… năm… thế kỷ…

Phải ghi sâu ngày này trong đầu, ngày trọng đại, ngày bước sang một bước tiến lớn, mà chỉ duy nhất một lần trong đời thôi. Hôm nay, sinh nhật lần thứ 11. Quà cao từng này, hoa nhiều từng này, kẹo đầy từng này, bánh lắm từng này. Vui cực! Ăn kẹo, hát hò, nhảy chạy, nói đùa, ăn bánh. Xong! Đến giờ mở quà. Hy vọng truyện thiệt thiệt nhiều. Hộp thứ nhất – gấu bông; hộp thứ hai – tượng mèo; hộp thứ ba – hoa vải; hộp thứ… – vở; hộp thứ… – truyện. Truyện! A ha! Gác nó vào tủ, chờ mọi người về cả, lôi ra. Xem nào:

“Thần Đồng Đất Việt tập 1 – Pháp sư gọi bưởi”

Món gì đây? Nhìn thấy ghiền luôn. Đọc. Hay! Hay! Hay quá! Càng đọc càng ghiền. Hay hơn bất cứ truyện nào đã đọc. TĐĐV ang một phong cách riêng, nét vẽ riêng và không đụng hàng.

Hôm sau…

Lật tung mấy quán truyện lên, quyết tìm bằng được TĐĐV.

Thời gian sau..

Là những tháng ngày hạnh phúc. TĐĐV có thật nhiều. Đọc đã đời không chán. Vừa đọc vừa học. Các trạng xưa đúng kỳ tài. Lại được thử sức cùng những câu hỏi vui nữa. Chưa truyện nào có CLB hay như vậy. Đúng là hàng ViệtNam– chất lượng không thấp tẹo nào.

Bây giờ đi đâu, hỏi bạn nào cũng biết TĐĐV. Có mấy ai lắc đầu nào! Các bạn tham gia CLB cũng nhiều và ẵm cũng không ít giải thưởng! Chứng tỏ CLB rất quan tâm tới hội viên và dành nhiều ưu ái tuyệt vời. Và Tí cùng Sửu, Dần, Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ ngày càng ăn sâu vào trong lòng các bạn nhỏ, từ lâu đã trở thành một món ăn tinh thần không thể thiếu đối với chúng ta – những fan của TĐĐV.

Trong học tập, TĐĐV giúp ích rất nhiều, những tích trạng xưa được các anh chị biến thành những mẩu chuyện độc đáo, mang lại cho các bạn yêu Sử, Văn, Toán những kiến thức bổ ích và thú vị.

Trong cuộc sống, CLB chính là chiếc cầu lớn bắc qua cả ba miền, bốn phương. Mọi người yêu thích TĐĐV có thể làm quen với nhau, tạo nên những tình bạn đẹp tuổi học trò, không cần đi đâu xa, tốn nhiều kinh phí làm gì. Chỉ cần trở thành hội viên của CLB Trạng & Bạn là mọi người có thể biết tới mình, lại làm quen được nhiều bạn! Cực thích luôn!

Khó có thể trong vài tờ giấy, mấy chút mực mà nói về Tí và các bạn cho hết được. Một ấn tượng cực sâu sắc không thể diễn tả bằng lời. Nếu nói về TĐĐV, chỉ một câu, tôi sẽ nói: “Rất tuyệt!” Tuyệt trong hình thức lẫn nội dung, trong trò chơi thử tài cũng hay và bổ ích. Có thể nói đây là tập kiến thức sống! Chúng ta – những fan hâm mộ TĐĐV –phải cảm ơn những người đã tạo ra những nhân vật ngộ nghĩnh, đáng yêu này. Mong sao TĐĐV có thể ở mãi với chúng ta, cứ mãi ngộ nghĩnh, đáng yêu thế này. TĐĐV hãy sống mãi với chúng ta và cả những lớp đàn em sau nữa. Chúc TĐĐV “trẻ mãi không già”, “sớm có nghìn tập” cho chúng tôi đọc “mãi mãi không chán!”

 

Truyện 931 chữ của NGUYỄN THỊ TRANG

(Lớp 8C, Trường THCS huyện Nghĩa Đàn, tỉnh Nghệ An)

(*) Tựa do BBT đặt

 

 

THẾ GIỚI CỦA TÔI (*)

In Uncategorized on June 21, 2011 at 8:32 am


Có lần, ba tôi đi thành phố, mua cho tôi một quyển truyện. Ba không biết tôi thích truyện nào, nên mua đại một cuốn. Bất ngờ thay, đó lại là TĐĐV. Ban đầu, tôi cũng không để ý gì, nhưng rồi, sẵn tính tò mò, tôi mở ra xem. Tôi bắt gặp một cậu bé dễ thương, tóc để trái đào, răng sún, biệt danh Tí “sún.” Rồi một cô bé với hai bím tóc thật xinh, có biệt danh Sửu “ẹo.” Đi cùng với hai người bạn ấy, là Dần “béo” – một cậu bé mập mạp, ục ịch, và Cả Mẹo – cậu bé có cái mõm khác thường. Tôi bắt đầu thấy thích truyện này, rồi mê tít, đến kỳ nào là mua ngay kỳ đó, coi hoài không chán. Truyện TĐĐV đã đến với tôi như thế đấy.

TĐĐV mang đến cho tôi cả một thế giới mới tinh: Lúc trước, tôi cảm thấy mình rất giỏi giang nên tự hào về mình. Nhưng từ khi đọc TĐĐV, tôi nhận thấy mình đã sai, mình thật sự quá nhỏ bé trong cái thế giới bao la này. Trước kia, tôi có tính không vâng lời cha mẹ. Nhưng khi gặp TĐĐV, căn bệnh tinh thần ấy đã được hóa giải, tôi cảm thấy mình hiếu thảo hơn – qua những tấm gương hiếu thảo trong truyện. Tôi còn ứng dụng những kiến thức trong truyện vào cuộc sống: Có lần, đứa bạn hỏi tôi: “Đố mày, làm thế nào để đo được cột cờ ngoài sân trường mà không cần leo lên?” Do đã đọc TĐĐV tập 6, nên tôi có thể trả lời được ngay: “Do độ dài bóng cột cờ bằng một nửa độ cao thật của cột cờ, nên dựa trên cơ sở đó, ta có thể tìm ra được cách đo. Đầu tiên, đo bóng cột cờ, được bao nhiêu, ta nhân gấp đôi, là ra độ cao thật của cột cờ.” Cả lớp trầm trồ thán phục lời lý giải của tôi. Rồi từ đó trở đi, tôi học hành rất tiến bộ, tôi nghĩ có lẽ TĐĐV đã giúp tôi. Tóm lại, từ khi bước vào cái thế giới này, tôi trở thành con người khác hẳn, hoàn thiện hơn trước đây nhiều.

Rồi một thử thách cũng đến để thử lòng tôi. Lần ấy, tôi gặp một bài tập lịch sử khó, đòi hỏi phải tìm tài liệu khác mới giải được. Tôi nhớ là trong TĐĐV tập 70 có nguồn tư liệu cần tìm, bèn giở ra xem. Mẹ tôi bắt gặp, tưởng tôi đang xem TĐĐV trong giờ học, nên lên tiếng quát mắng. Lòng yêu mến TĐĐV đã thúc đẩy tôi mạnh dạn giải thích: “Mẹ hiểu lầm rồi, con đang tìm tư liệu để giải bài tập sử đấy thôi. Mẹ thấy đấy, TĐĐV không chỉ để coi giải trí, mà nó còn cung cấp cho ta rất nhiều kiến thức bổ ích, không tin mẹ cứ đọc thử xem.” Mẹ cũng tò mò, mở ra xem. Sau khi đọc xong lời nói đầu, nét mặt mẹ tươi hẳn lên, tỏ vẻ hài lòng. Kể từ hôm đó, không chỉ tôi, mà mẹ cũng rất “ghiền” TĐĐV.

Mặt khác, TĐĐV còn là một sân chơi bổ ích, mang đậm chất Việt: nào là trò giải ô chữ, đoán ca dao tục ngữ dưới hình thức xem tranh… cùng với cả khối phần thưởng hấp dẫn, kích thích độc giả tìm tòi và năng học hỏi nhiều hơn.

TĐĐV rất cần cho cuộc sống mỗi người! Ta hãy cố gắng bảo vệ bộ truyện tranh lịch sử này, để bộ tứ cũng như bao nhân vật khác trong truyện luôn là những người bạn thân đồng hành cùng ta trong cuộc sống các bạn nhé!

 

Truyện 637 chữ của LÊ CÔNG PHÚ, 12 tuổi

(SN 15, tổ 7, ấp 5, xã Phú Lập, huyện Tân Phú, Đồng Nai)

 

(*) Töïa do BBT ñaët.